Ra sân chiều tiễn bạn
Một chiếc lá vàng rơi
Tôi đón nhận và cười:
“Có Đi và có Đến”.
Bạn đi còn lưu luyến
Ít nhất một lời vui
Tôi trở gót buồn thôi:
“Sao mùa Thu đến vội?”.
Một ngày qua. Đã tối
Một đời qua. Thế nào?
Vòng luân hồi chuyển mau
Hay chậm dần từng phút?
Thổi ngọn nến tắt phụt
Đêm của tôi tối đen
Tôi kéo lên chéo mền
Giấu mùa Thu…và ngủ!
huethu
Đã xem 1948 lần