Làm Sao Tôi Nói Hết
Lòng Tôi Buồn Sáng Nay
Sáng, nhìn ra cửa sổ thấy nắng vàng chói chang…Sắp Tết mà ngỡ ngàng tưởng trời đang vào Hạ!
California lạ…một ngày mưa một năm. Mưa như người xa xăm về thăm nhà thoáng chốc…
Mưa như ông Trời khóc có mấy chút rồi thôi! Và…mặt trời lại cười: Sáng, Nhìn Ra Cửa Sổ!
Cây trong vườn rung gió. Chim trên cành líu lo. Chắc những người làm thơ không có đề tài viết?
Chắc những người đi biệt tiếc sao bỏ Cali? Ôi những người ra đi, thường là người biền biệt!
*
Làm sao tôi nói hết lòng tôi buồn sáng nay? Một ngày nữa nắng gay, rồi nhiều ngày nắng gắt!
Thèm chớ mưa phơn phớt bay bay mùa Xuân về…Sao cứ là mùa Hè hỡi Cali yêu quý?
Tôi, một lòng chung thủy không phải vì nắng, mưa; mà thương nhớ người ta ai ở trong cổ tích…
Ngàn năm buồn tối mịt là Quê hương của tôi? Những kẻ chiến thắng cười trên biết bao đau khổ…
Quê hương là chỗ nhớ. Chỗ nhớ cũng chỗ buồn. Phải chi trời mưa tuôn sáng nay cho tôi khóc!
Quê hương là Tổ Quốc! Chiến binh thành tàn binh! Nắng vàng trên lá xanh…nắng vàng trên lá xanh!
*
Mong manh và mong manh. Mong manh và tàn tạ. Nắng vàng soi đôi má của ai giọt lệ lăn…
Hãy thét gọi Việt Nam (*) – cái tên Vua Tàu đặt. Cái gì ta đánh mất là cái gì không còn…
Nắng…Trời ơi! Tôi buồn!
Trần Vấn Lệ
(*) Việt Nam là tên nước ta do Vua Tàu nhà Thanh bắt buộc phải dùng từ năm 1804…đến nay! Vua Gia Long đặt tên nước là Nam Việt, chữ Việt viết với bộ Mễ (thức ăn, no, đủ, dư, thừa); Tàu bắt viết với bộ Tẩu (chạy trốn…về phía Nam). Năm 1820, vua Minh Mạng đổi thành Đại Nam…nhưng dân ta không biết!
*
Ra Sân Ngắm Hoa Mai Vàng
Năm nay hoa đào nở sớm, và đã tàn sớm.
Nhiều người ra đứng trước sân ngắm khóm mai vàng khoe sắc.
Chúng ta mãi còn, không mất:
Chào Xuân! Chào một Mùa Xuân!
Mai vàng nở tưởng là Trăng
Mai vàng thơm lừng cả nước
Những người con gái đang bước
NGào ngạt mùi huơng quanh quanh…
Sáng Mồng Một trời xanh
Sáng Mồng Hai trời biếc
Sáng Mồng Ba trời biếc trời xanh
Hoa mai cười nụ trên cành…
Chị đi bên anh
Ba đi bên Mạ
Mai vàng che hết lá
Áo vàng che hết mây…
Năm nhuận, hoa đào bay
Đời bình thường, hoa mai đúng hẹn
Đò ngang cặp đúng bến
Pháo hồng bên kia sông…
Ai xưa bỏ đi lấy chồng
Mai vàng, áo đỏ…mình mong không về
May còn mãi mãi tình quê
Đào phai mai nở, tóc thề còn bay…
Ngắm hoa mai làm thơ như vậy
Bốn ba năm rồi…Non Nước đổi thay!
Trần Vấn Lệ
Đã xem 1131 lần