Nếu một mai tôi bỗng dưng bị stroke,
Liệt toàn thân không cử động, nói năng.
Bài thơ này là nguyện vọng, trối trăn,
Hãy giải thoát tôi khỏi thân tầm gởi.
Ngày chia tay sớm muộn gì cũng tới,
Ở lại đừng buồn nhớ tiếc thương nha.
Coi như tôi đang du lịch phương xa,
Đang bay bổng với mây xanh, gió mát.
Tôi không muốn bị người ta mổ xác,
Banh bụng ra moi gan ruột người ơi.
Khỏi nhà quàn, khỏi hòm hiếc lôi thôi,
Đem thẳng tới lò thiêu cho rẻ, khỏe.
Và nhớ thiêu iPhone luôn đấy nhé.
Nó bây giờ là vật bất ly thân,
Là món ăn đặc biệt của tinh thần
Là cầu nối của trần gian lắm chuyện.
Xin đừng thả tro tàn tôi xuống biển,
Rải xung quanh bồn hoa đẹp trước sân.
Để cho tôi cát bụi vẫn được gần,
Nhà có sẵn …wi-fi và facebook.
Nhớ đừng mời thầy tụng kinh về cúng,
Nghe ê a thật quá chán mớ đời.
Bạn bè thương thì hãy hát nhạc vui
Hoặc kể chuyện tiếu lâm nào mới
Cứ tưởng tượng tôi đang cười ha hả,
Tươi như hoa thưởng thức với mọi người.
Tiếc là không ăn được chỉ ngửi thôi,
Nhưng cũng tốt, coi như là giữ dáng.
Đừng cầu chúc tôi lên miền cực lạc,
Có thần tiên, có Đức Phật, Chúa Trời.
Chốn tu hành tôi không hợp người ơi,
Cứ để mặc tôi lãng du theo hứng.
Sao đi chết mà xem chừng cũng sướng.
Vậy bây giờ tạm biệt nhé tôi bay,
Nhớ đến tôi thì cứ việc lên “phây”,
Sẽ thấy mặt cười như con khỉ đột!
Ha Ha Ha ….. cười như con khỉ đột.
tác giả Vô danh [Giáo Già nhận được từ email]
Vô danh sao vẫn thành danh
Bon chen buông xả cũng đành trăm năm
Thiền hành con kiến lăng xăng
Tâm hư chợt động phướn hằng hà bay
Thèm ly rượu đỏ uống say
Nghe em trách móc lời cay xé lòng [Giáo Già]
Hạ Nhiên ngồi gác thinh không* [lời thơ Hạ Nhiên]
Nhặt viên tịnh giác giữa dòng thiền cơ
Trăng xưa bầu bạn bụi mờ
Có ta thao thức vần thơ cùng người [Nhiên Hạ]
Xin cho Giáo góp tiếng cười
Để nghe tâm động tiếng người tiếng ta [Giáo Già]
Cùng người vượt cạn ta bà
Hồng Trần gió giục cũng là thoảng qua*
Trăm năm cuối bãi tha ma
Hàng hàng lớp lớp cũng là đẹp ghê
Rồi thì đánh giấc ngủ nghê
Nại Hà lại bước lại về nhà xưa [10XLGL 4112017]
*Đùng đùng gió giục mây vần
Một xe trong cõi Hồng Trần như bay.- Kiều
Lời trăn trối nói sao vừa
Mặc đời sống chết say sưa nhẹ lòng [Giáo Già 01122017]
…
Đố ai chắn được sương trong
Giọt long lanh nhỏ giữa lòng tịnh yên
Ta về với mẹ uyên nguyên
Nghe hương sen toả
giấc thiền
chợt vui..! [Nhiên Hạ 03282017]
Ván hòm chưa đóng lại rồi
Khóc làm chi nữa phận người long đong
Thôi đừng nói nữa…
…chưa xong
Đứng ngồi mỏi cẳng lại lần chân đi [Giáo Già 01122017]
Bụi trần ai dáng uy nghi
Tửu vào mấy cốc sá gì cơn say
Hữu duyên chung cạn cõi này
Tấm thân tứ đại nốc quay ta bà!
Dzô nha chú Dũng!!! Haha! [Nhiên Hạ 04162017]
Cầm chai rượu đỏ rót ba bốn lần
Nếm mùi hồng tửu xa luân
Uống say rồi cũng ngần ngừ gọi…dzô [Giáo Già 04172017]
Còn xa cái cảnh Phong Đô
Ngồi đây, rượu sẵn, mời dzô chí tình
Mai sau ai biết thân mình
Trở về cát bụi giữ gìn làm chi [10XLGL GG hiệu đính]
Nhưng mà nhớ lúc cụng ly
Đừng quên buổi biệt kinh kỳ bảy lăm [1975]
Cộng vào thành phố hờn căm
Dép râu nón cối lăng xăng xin hàng
Ngu ngơ thấy cảnh giàu sang
Đồng hồ xe đạp bắt quàng hỏi xin
Độc tài đảng trị dối mình
Từng năm quốc hận vặn mình trái ngang
Cướp nhà cướp của cướp vàng
Thuyền ra cửa biển xếp hàng lệ rơi
Bốn mươi hai hận quốc rồi
Lưu vong cùng khắp xứ người…
…hồi hương
Cầm lon beer lạnh lừng khừng
Tay trong tay dạo sân trường ngày xưa
Sói đầu tóc trắng đong đưa
Áo vàng rực rỡ nắng trưa êm đềm
Thôi đừng trăn trối…
…nghe em
Cầm tay thỏ thẻ cho mềm tuổi xuân
Cụng ly tuổi trẻ tưng bừng
Uống chung thiền tửu say mừng tự do
Giáo Già [4-18-2017]
(Đại gia đình Nguyễn Ngọc Huy)
Đã xem 6910 lần