Thiếu Khanh – Bài tình ca ở Hậu Nghĩa
Em mắt nghìn thu xanh cỏ biếc
Ta lên rừng thẳm ngủ chiêm bao
Vòng tay thân ái xa biền biệt
Ta gặp nhau mà vẫn nhớ nhau
Em nhớ ta hay ta nhớ em?
Từng đêm lặn lội giữa bưng biền
Ta qua Hậu Nghĩa ngày mưa xám
Róc vỏ thân tràm ta viết tên…
Năm tuổi chiến trường xuyên vạn lý
Núi sông biết mặt đứa phong trần
Yêu em ta bỗng thành thi sĩ
Thơ lính hong ngời mắt mĩ nhân.
Ta trót đam mê ngùn ngụt lửa
Nghìn đêm nuôi nấng mộng phi thường.
Cho em một cánh tay gần gũi
Dành một tay vào buổi nhiễu nhương.
Đôi lúc toan vung cờ nghĩa khởi
Cùng em đi tiếu ngạo giang hồ
Ngao du trên suốt vùng biên giới
Về đóng quân doanh ở Hố Bò
Mình không cười giễu ta cuồng vọng
Chỉ sợ nhàu phai áo học trò
Theo gã thư sinh làm loạn tướng
E mình lây phải mộng phiêu du!
Đêm ta đụng trận trong Vàm Cỏ
Lửa sáng rừng sâu nhớ mắt nàng.
Ngày hát nghêu ngao qua Thố Mố
Trong lòng nỗi nhớ chợt thênh thang!
Đức Huệ – Củ Chi đến Đức Hòa
Quê hương nàng hóa quê hương ta
Năm năm vác súng giang hồ vặt
Chỉ nhớ tình nhân chẳng nhớ nhà.
Ta tự miền Trung vào Hậu Nghĩa
Đồng chua ngâm nứt gót chân chai
Tóc em chao gió thơm rừng mía
Reo giữa hồn ta tiếng hát dài.
Hậu Nghĩa, 1967
Đọc thơ anh mà nhớ Hậu Nghĩa. Cảm ơn anh Thiếu Khanh
Số lượt thíchLiked by 1 person
NHỮNG VẦN THƠ CÒN LẠI
Chiến chinh qua đã lâu rồi
Giờ đây còn lại không ngoài vần thơ
Thơ anh bộ đội cụ Hồ
Thơ anh chiến sĩ Cộng hòa miền Nam
Một thời khói lửa đạn bom
Thân găm súng đạn vẫn toàn làm thơ
Dân ta quả thật không ngờ
Mê thơ mê nhạc mộng mơ trong đời
Chiến tranh vốn chỉ chuyện tồi
Trừ bao nhiêu kẻ mê đời máu xương
PHƯƠNG NGÀN
(29/8/15)
Số lượt thíchSố lượt thích